Bằng những bước chân âm thầm lặng lẽ trên những con phố đêm, hàng hàng cổ thụ đầy rong rêu, em vẫn đợi anh về bên dòng sông lơ đãng và thầm hỏi: Anh muốn em sống sao?
Xa tận chân trời, những cánh rừng chưa thay lá, không còn mùa thu phải không em? Mùa của bầu trời xanh biếc, mùa của nắng dìu dịu, của màu vàng hoa cúc để ai đó phải thương hoài ngàn năm và không khỏi xuyến xao khi chợt nghe thơ tình cuối mùa thu như lời ru ta ngậm ngùi.