‘Nhìn cô thiêm thiếp ngủ, anh giữ tay cô trong tay mình. Lòng bàn tay cô thô ráp, những ngón tay lục cục xương, những đốt tay không thanh mảnh mà có chút thô vụng. Anh biết bàn tay này đã làm không ít việc, trên ngón tay trỏ, ngón tay cái, trên cả mu bàn tay còn những vết sẹo mờ.…”
Cương trực, mạnh mẽ nhưng cũng thật yếu đuối và ngây ngô, những tính cách trái chiều ấy khiến cho Đan – một cô gái trẻ rời quê đến Sài Gòn sinh sống – như bơi ngược dòng với đồng nghiệp và chới với trong tình yêu. Không có mánh khóe và hậu thuẫn, nhưng có can đảm để sống thật với cảm nhận của chính mình, cố gái ấy liệu có đứng dậy được sau những thất bại và tổn thương? Có với tay tới được hạnh phúc sau những chọn lựa và buông bỏ?
Đọc truyện của Nguyễn Thị Thanh Bình, không hẳn là đi hết câu chuyện để tìm thấy đáp án cho những số phận, mà còn nhiều ngóc ngách khác để người đọc khám phá và cảm nhận suốt dọc đường.