Nếu xếp quyển này ( Xấu (Natsuo Kirino) )vào trinh thám thì cũng không hẳn. Bởi yếu tố trinh thám của nó không có nhiều ngoài việc hai cô gái điếm bị chết và 1 hung thủ được chỉ rõ luôn từ đầu.
Nhưng Xấu là một quyển khắc hoạ, miêu tả những suy nghĩ, tâm lý méo mó, biến thái, đáng sợ.
Bằng giọng kể của người chị với thái độ lạnh lùng, rửng rưng như không, những xấu xa, méo mó của con người hiện lên đến ám ảnh.
Ngay từ đầu tác giả đã miêu tả thái độ đón nhận cái chết của cô em gái, sau đó là cô bạn học cùng phổ thông với sự thờ ơ lãnh đạm, lạnh lùng vô tình như biết trước việc đó sẽ xảy ra, cái chết như là điều tất yếu.
Sự việc dần dần được hé lộ, những suy nghĩ lệch lạc vẹo vọ, méo mó lần lượt được kể qua cuốn nhật ký của 2 nạn nhân và lời thú tội của hung thủ.
Đọc Xấu mà Boog cảm tưởng như xã hội tha hoá, đảo điên tới không ngờ. Không biết đâu là giá trị nhân cách của con người. Không chỉ những xấu xa lệch lạc, vẹo vọ biến thái trong suy nghĩ mà sự phân biệt đẳng cấp, phân biệt giàu nghèo cũng được khắc hoạ.
Một cô gái được trời phú sinh ra với vẻ đẹp mà như cô chị nói là ma mị. Vẻ đẹp ma quái thu hút mọi ánh nhìn của đàn ông. Nhưng cùng với vẻ đẹp bên ngoài đó là sự thối rữa mục ruỗng của tâm hồn bên trong. Làm sao một cô gái 15 tuổi lại có thể quyễn rũ, quan hệ với chú ruột của mình. Đó cũng là bước đường đầu tiên để cô gái đó đi vào con đường làm đĩ. Con đường làm điếm đó được cô ta ý thức, ngấm từ trong máu. Hết thời nhờ sắc đẹp mà cô ta được ưu ái mọi thứ thì cô ta mang thân thể tàn tạ ra đứng đường để vẫy khách, kiếm từng đồng yên một. Không hiểu lúc chọn con đường lấy đàn ông làm thú vui, làm thước đo giá trị bản thân cô ta có nghĩ đến kết cục của mình. Mà nếu có biết trước kết cục thì tại sao cô ta vẫn chọn con đường đó nhỉ.
Làm sao một cô gái tuy không được phú cho vẻ ngoài xinh đẹp nhưng đã cố gắng bù đắp bằng trí tuệ, cố gắng nỗ lực không ngừng để luôn đứng đầu lớp trong mọi lĩnh vực, ra trường kiếm được công việc ở một công ty danh tiếng, nỗ lực không ngừng trong công việc để thăng tiến lại chọn con đường làm điếm rẻ mạt. Một lối sống hai mặt khi ban ngày là một con người bình thường ban đêm là một con điếm mạt hạng. Cô ta hoàn toàn có thể chọn một lối sống khác vì cô ta tốt nghiệp một trường danh tiếng, đi làm ở một công ty danh tiếng với chức vụ không hề nhỏ nhưng cô ta lại chọn con đường ban đêm đem thân xác ra kiếm những đồng yên bèo bọt. Chẳng hiểu cô ta nghĩ gì, trả thù đời gì đến mức phải phá huỷ bản thân mình như thế.
Hung thủ sát hại hai cô gái điếm đó cũng điên không kém. Ở một vùng nông thôn nghèo của Trung Quốc, cũng muốn lên thành phố lớn kiếm việc làm để đổi đời nhưng đời không như mơ. Theo làn sóng từ nông thôn lên thành thị kiếm việc làm nhưng sự phân hoá, phân biệt vùng miền khiến anh ta chỉ có thể kiếm những công việc tạm bợ với đồng lương rẻ mạt. Anh ta chấp nhận làm trai bao như thứ đồ chơi bày trong tủ kính của một quý bà. Gặp rắc rối với quý bà, anh ta cùng em gái trốn sang Nhật với hy vọng đổi đời ở miền đất hứa. Nhưng số phận lại đưa anh ta vào tù khi sát hại hai cô gái điếm. Điều đáng nói là tình cảm anh ta dành cho em gái không phải như một người em gái mà là người yêu, người tình, người vợ. Mỗi lần anh ta quan hệ với cô gái điếm là anh ta lại nghĩ anh ta đang làm tình với người em gái của mình. Cũng may cái việc loạn luân ấy nó không xảy ra do em gái anh ta đã chết khi rơi xuống biển trong lần vượt biên sang Nhật Bản.
Qua các nhân vật, lối viết lạnh lùng, sắc sảo, trần trụi những cái xấu của xã hội được tác giả khắc hoạ một cách rõ nét không kiêng nể.
Review Sách: Xấu (Natsuo Kirino)

31
Th8