Review Sách Hay

Bad Things Happen (Vòng xoáy tội ác)

Bad Things Happen Vong Xoay Toi Ac

Sau khi đọc hết bộ 3 cuốn của tác giả Harry Dolan vừa được xuất bản gần đây, Biển nhận ra thứ tự của chúng như thế này: “Vòng xoáy tội ác” rồi đến “Kẻ cướp cuối cùng”; còn quyển “Mục tiêu cuối cùng” có thể đọc riêng lẻ. Tuy vậy, trong cả 3 quyển, nhân vật chính đều tên là David, họ thì đổi từ Malone sang Loogan rồi lại đổi thành Malone ^^ nhưng chỉ đem lại cảm giác quen thuộc chứ không đến nỗi nhầm lẫn. Chỉ là gần đây Biển tình cờ đọc 3 quyển trinh thám, quyển nào cũng dày và có 2 nhân vật chính đều tên David và Elizabeth, khiến Biển tự hỏi phải chăng đây là những cái tên đọc lên nghe hay và thích hợp với các truyện trinh thám chăng?
Trong quyển “Vòng xoáy tội ác”, chàng lãng tử David Loogan tình cờ đọc tạp chí trinh thám Gray Streets rồi nảy sinh ý định viết truyện gửi cho tạp chí này. Sau khi tự biên tập bản thảo của mình và đi gửi đến lần thứ ba, anh được chủ bút Tom Kristoll đề nghị làm biên tập viên. Tuy hai bên chẳng biết gì về nhau nhưng sau vài lần dự các buổi tiệc được tổ chức ở nhà Kristoll cùng với những lần đi uống rượu với nhau, David đã được Tom tin tưởng đến mức nhờ anh giúp cùng phi tang một xác người. Chưa bao lâu sau, Tom Kristoll bị giết do một vụ sát hại được ngụy trang thành tự tử – ngay trong lúc David đang hẹn hò với Laura Kristoll, vợ của Tom. Ban giám đốc của tạp chí Gray Streets quyết định mời David Loogan thay vào vị trí của Tom trong tờ tạp chí. Anh chưa đồng ý ngay vì bản thân anh tuy không phải là thám tử hay cảnh sát nhưng lại muốn điều tra tường tận về hai cái chết đã xảy ra.
Đọc hết quyển sách dày 400 trang, độc giả chỉ mơ hồ đoán được trước kia David Loogan là kỹ sư xây dựng kiêm nghệ sĩ tung hứng, chứ không thể biết rõ về quá khứ của anh. Tuy vậy, qua cách diễn tả của Harry Dolan, David Logan xuất hiện như một người đàn ông có ngoại hình hấp dẫn, dũng cảm, thông minh, khôn khéo, đặc biệt là luôn nỗ lực đứng về phía lẽ phải. Có lẽ vì vậy mà nữ cảnh sát Elizabeth Waishkey chú ý đến anh, thậm chí cả cô con gái Sarah 16 tuổi của Elizabeth cũng có thiện cảm với anh. Anh đúng kiểu đàn ông đích thực, thận trọng, quả quyết, linh hoạt, không bao giờ từ chối hay thô lỗ với phụ nữ nhưng vẫn không để họ lấn lướt. Elizabeth Waishkey có thể được xem như nữ chính nhưng cô chưa được miêu tả nổi bật như David Loogan, tuy vậy cô vừa là cảnh sát tốt vừa là người mẹ tốt. Mối quan hệ đầm ấm giữa Elizabeth và cô con gái Sarah 16 tuổi có thể khiến nhiều người mơ ước.
Các nhân vật khác của Harry Dolan – cũng như trong những cuốn sách khác – cũng đều có cách nói chuyện rất sâu sắc thú vị, như thể ai cũng tinh tường, am hiểu tâm lý, dùng đến 100% năng suất bộ não mình để suy nghĩ kỹ trước khi nói dù là trong những mẩu đối thoại thông thường. Tuy biết ngoài thực tế rất khó để làm được như vậy nhưng Biển vẫn rất thích các lời thoại và cách đối thoại trong truyện của ngài Dolan. Các nhân vật của Dolan cũng thường là những người yêu sách, không gian sống của họ thường được tả là có những kệ sách to và rất nhiều sách, nhất là trong cuốn “Vòng xoáy tội ác” này khi hầu hết nhân vật đều là nhà văn hoặc giáo sư Văn học.
Trong cuốn này, tác giả đề cập một cách rất mới mẻ và thú vị đến việc trở thành một biên tập viên: “ Chẳng có ai dự định làm nghề biên tập. Nó là một chuyện gì đó xảy đến với anh, kiểu như bệnh vàng da hoặc ngã xuống giếng vậy”. Qua những đoạn viết của ngài Dolan, Biển hiểu được vì sao truyện của ông lôi cuốn đến vậy, vì ngoài việc là một nhà văn vừa có tố chất hơn người vừa tự học hỏi + luyện tập rất nhiều, ông còn hiểu rõ + vận dụng các kỹ năng biên tập cho chính tác phẩm của mình, có lẽ nhờ vậy mà những tác phẩm của ông đều gần như hoàn hảo. Nói “gần như hoàn hảo” là vì vẫn còn vài chi tiết có vẻ hơi hư cấu, nhưng chúng chỉ tôn thêm chứ không làm giảm đi cái hay của câu chuyện. Sau khi đọc hai cuốn “Mục tiêu cuối cùng” và “Kẻ cướp cuối cùng”, Biển cho rằng Harry Dolan viết rất hay, chắc là Biển đã thích văn phong của ông hơn cả Robert Dugoni! Nhưng phải sau cuốn “Vòng xoáy tội ác”, Biển càng nhận ra tình yêu của ngài Dolan dành cho chữ nghĩa và việc viết lách.
Gần cuối truyện có một phân cảnh khá căng thẳng nhưng được viết rất xuất sắc, không “loạn” như trong một số tiểu thuyết trinh thám khác. Thường khi tả những cảnh xô xát vật lộn giữa nhiều nhân vật, một số tác giả không thể khiến người đọc hình dung rõ rệt được, nhưng Harry Dolan đã làm được điều đó. Bên cạnh đó không thể không kể đến tài năng + công sức của dịch giả Ngô Thế Vinh đã chuyển ngữ một cách xuất sắc, đem đến cho người đọc những đoạn văn mượt mà, dễ hiểu. Biển cũng nhận ra một chi tiết vui vui là dường như ngài Dolan thích món cơm, súp lơ áp chảo và thịt gà ướp chanh + tiêu rồi nướng trong lò. Trong ba quyển sách của Dolan, có hai quyển tả cảnh Sarah Waishkey chuẩn bị món này cho Elizabeth và David cùng ăn.
Nội dung câu chuyện có chút gì gợi Biển nghĩ đến quyển “Tử huyệt cảm xúc” của tác giả Roy Garn. Gọi là “tử huyệt” quả thực không sai, một người tưởng như lương thiện lại có thể giết người khác không chỉ vì lý do tiền bạc mà còn vì để bảo vệ danh tiếng. Truyện của Harry Dolan không nhấn mạnh, không thậm xưng, không giáo điều, nhưng độc giả vẫn có thể rút ra nhiều bài học đối nhân xử thế trong đó.
Quyển “Vòng xoáy tội ác” mỏng nhất trong bộ ba quyển đã được phát hành của Harry Dolan (ít hơn đến 100 trang), nhưng mức độ cuốn hút không thua kém chút nào so với hai quyển kia. Phần dịch thuật tuyệt vời, giấy đẹp, chữ in rõ, nội dung thỏa mãn, quyển sách này là một ấn phẩm đáng đọc đối với các mọt mê sách.
(Sea, 2-7-2018, FB Camellia Phoenix)

Trả lời